Đăng vào: 06:10 NGÀY 01/10/2016 Số lượt xem: 1726
Những kho lớn hơn
(17.10.2016 – Thứ hai Tuần 29 Thường niên năm C)
Lc12_13-21.jpg
Lời Chúa: Lc 12,13-21
Khi ấy, có người trong đám đông nói với Đức Giê-su rằng : "Thưa Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia phần gia tài cho tôi." Người đáp : "Này anh, ai đã đặt tôi làm người xử kiện hay người chia gia tài cho các anh ?" Và Người nói với họ : "Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu."
Sau đó Người nói với họ dụ ngôn này : "Có một nhà phú hộ kia, ruộng nương sinh nhiều hoa lợi, mới nghĩ bụng rằng : 'Mình phải làm gì đây ? Vì còn chỗ đâu mà tích trữ hoa mầu !' Rồi ông ta tự bảo : 'Mình sẽ làm thế này : phá những cái kho kia đi, xây những cái lớn hơn, rồi tích trữ tất cả thóc lúa và của cải mình vào đó. Lúc ấy ta sẽ nhủ lòng : hồn ta hỡi, mình bây giờ ê hề của cải, dư xài nhiều năm. Thôi, cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã !' Nhưng Thiên Chúa bảo ông ta : 'Đồ ngốc ! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai ?' Ấy kẻ nào thu tích của cải cho mình, mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa, thì số phận cũng như thế đó."
Suy Niệm
Cái kho là quan trọng.
Kho bạc quan trọng đối với một đất nước.
Kho lẫm cần cho người làm nghề nông.
Mỗi gia đình, mỗi công ty thường có kho riêng.
Có thể là một tủ sắt để trong nhà hay ở ngân hàng.
Mọi lợi nhuận đều thu vào kho.
Ai cũng muốn cho kho của mình bành trướng.
Sau một vụ mùa bội thu,
mối bận tâm lớn nhất của ông phú hộ trong dụ ngôn
là tìm cho ra chỗ để tích trữ hoa màu của mình,
vì những kho cũ không đủ sức chứa nữa.
Cuối cùng ông đã tìm ra giải pháp này:
phá những kho cũ, làm những kho mới lớn hơn,
rồi bỏ tất cả hoa màu, của cải vào đó,
khóa lại cho thật kỹ, đề phòng kẻ trộm.
Khi nhà kho đã an toàn
thì tương lai của ông vững vàng ổn định.
Nhiều của cải cho phép ông sống thoải mái trong nhiều năm.
Những cái kho lớn cho ông tha hồ vui chơi, ăn uống.
Ông thấy mình chẳng cần đến Chúa, chẳng cần đến ai.
Của cải trong kho bảo đảm cho ông sống hạnh phúc.
Những cái kho là nơi ông đặt lòng mình (x. Lc 12,34).
Xin đừng ai xâm phạm vào chỗ thiêng liêng ấy.
Kho là nơi của cải đổ vào, sinh sôi nẩy nở.
Kho không phải là chỗ chia sẻ cho người khác.
Ông phú hộ sống cô độc, khép kín như cánh cửa kho.
Ông sống với cái kho, sống nhờ cái kho.
Ông tưởng mình đã tính toán khôn ngoan,
nhưng ông không ngờ cái chết đến lúc đêm khuya,
hay có thể có biết bao rủi ro khác xảy đến.
Ông chợt nhận ra mình phải bỏ lại tất cả.
Cái kho không níu được ông, cũng không vững như ông nghĩ.
Những gì ông thu tích như giọt nước lọt qua kẽ tay.
Ai trong chúng ta cũng có một hay nhiều kho.
Có thể chúng ta ôm mộng làm giàu hay đang giàu lên,
chúng ta định nới kho cũ hay xây kho mới.
Chúng ta chăm chút cái kho cho con cháu mai này.
Thật ra của cải không xấu, xây kho cũng không xấu.
“Nhưng phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam” (12,15).
Phải mở rộng những cánh cửa kho của mình,
để kho không phải chỉ là nơi tích trữ cho tôi,
nhưng là phương tiện để tôi giúp đỡ tha nhân.
Ðừng để nhà kho, két sắt, ví tiền thành mục đích.
Người giàu đáng yêu trước mặt Thiên Chúa
là người biết mở kho để trao đi
và thấy Thiên Chúa liên tục làm cho kho mình đầy lại.
Làm thế nào để khi ra trước toà Chúa,
chúng ta thấy kho của mình trống trơn
vì vừa mới cho đi tất cả.
Cầu Nguyện
Lạy Cha, xin cho con ý thức rằng
tấm bánh để dành của con thuộc về người đói,
chiếc áo nằm trong tủ thuộc về người trần trụi,
tiền bạc con cất giấu thuộc về người thiếu thốn.
Lạy Cha, có bao điều con giữ mà chẳng dùng,
có bao điều con lãng phí
bên cạnh những Ladarô túng quẫn,
có bao điều con hưởng lợi
dựa trên nỗi đau của người khác,
có bao điều con định mua sắm dù chẳng có nhu cầu.
Con hiểu rằng nguồn gốc sự bất công chẳng ở đâu xa.
Nó nằm ngay nơi sự khép kín của lòng con.
Con phải chịu trách nhiệm về cảnh người nghèo trong xã hội.
Lạy Cha chí nhân,
vũ trụ, trái đất và tất cả tài nguyên của nó
là quà tặng Cha cho mọi người có quyền hưởng.
Cha để cho có sự chênh lệch, thiếu hụt,
vì Cha muốn chúng con san sẻ cho nhau.
Thế giới còn nhiều người đói nghèo
là vì chúng con giữ quá điều cần giữ.
Xin dạy chúng con biết cách đầu tư làm giàu,
nhờ sống chia sẻ yêu thương. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Tin chắc Chúa nhậm lời
10/15/2016 Chúa Nhật XXIX Thường Niên C.
Trong thời đại mà con người chạy đua để tìm kiếm vật chất và hưởng thụ, chúng ta, những Kitô hữu đang đứng trước nhiều khó khăn và thử thách về đức tin. Biết bao cám dỗ đang đe dọa "những kẻ Người đã tuyển chọn" xa rời Thiên Chúa và chối bỏ đức tin. Chúa Giêsu thấy trước điều này nên Người đã băn khoăn hỏi "Nhưng khi Con Người đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?" Vậy đâu là sự bảo đảm, an toàn và bảo vệ chúng ta khỏi những thách đố về đức tin? Thưa đó là Cầu Nguyện. Chỉ có lời cầu nguyện được lặp đi lặp lại, kiên trì, liên tục, vững vàng, là Bảo Hiểm chắc chắn của chúng ta. Vì Thiên Chúa không thể rời bỏ chúng ta nếu ta bám chặt lấy Người trong cầu nguyện, tin tưởng và tín thác.
Chúa Giêsu đánh thức chúng ta về sự uể oải và thờ ơ của ta trong đời sống đức tin, vì Người muốn chúng ta được cứu. Cuộc sống của chúng ta nơi trần gian là cuộc chờ đợi Chúa trở lại và ta luôn đối diện với nhiều gian nan, bất công, bách hại,... nên ta cần cầu nguyện và không được nản chí "Đức Giêsu kể cho các môn đệ dụ ngôn, để dạy các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí." Vì chúng ta không biết cuộc đời mình dài hay ngắn và bao giờ thì Chúa sẽ đến, nên ta luôn tự hỏi: Còn bao nhiêu thời gian nữa? Và liệu tôi có đứng vững đến cùng không? Ai biết được trước những khốn khó, nguy nan... đức tin của tôi có thể không hề lung lay, vỡ vụn?
Thế nên chúng ta hãy học nơi bà góa trong dụ ngôn để kiên trì cầu nguyện và tin chắc Thiên Chúa sẽ nhậm lời. Thái độ của bà góa là khiêm tốn, kiên trì và tin tưởng. Chắc chắn bà nghèo hèn, nhỏ bé nên chẳng có gì để mà kiêu căng tự phụ. Thế nên khi đến trước vị thẩm phán, bà chỉ biết hạ mình, khiêm tốn nài xin. Bà chỉ mong đạt được ước nguyện nên kiên trì, bền chí. Ngày nào bà cũng đến, đến hoài và có thể bà chẳng nói nổi nữa mà chỉ đến, hiện diện, nhưng không nản chí sờn lòng. Bà chẳng còn ai để cậy dựa nên hết lòng tin tưởng nơi vị thẩm phán và đặt trọn hy vọng chỉ có ông mới có thể bênh vực, giúp đỡ và cứu bà. Vâng, thái độ của bà góa cũng là thái độ và tâm tình phải có của mỗi Kitô hữu khi cầu nguyện.
Thật vậy, Cầu Nguyện là hơi thở của linh hồn chúng ta. Trong cầu nguyện, chúng ta đón nhận ân sủng cho linh hồn ta được sống và tồn tại, cho đức tin của ta lớn lên và sự tương quan cá nhân của ta với Thiên Chúa được sâu đậm. Đó như là một cuộc hẹn mà những người yêu nhau trao cho nhau để duy trì, gìn giữ tình yêu của họ. Cầu nguyện giúp chúng ta chống lại những lo âu. Bởi vì khi ta cậy dựa vào ai, tin tưởng vào người nào, ta sẽ can đảm vì nắm chắc người đó sẽ bảo vệ và trợ giúp ta. Và khi chúng ta cầu nguyện với một đức tin chân thành, với trọn cả con tim, chắc chắn ta sẽ được Chúa lắng nghe, và sẽ nhận được những điều ta mong muốn.
Trong đời sống đức tin và cuộc sống đời thường, chúng ta đã, đang và sẽ gặp bao nhiêu sóng gió, cám dỗ, khó khăn. Vì vậy, Chúa Giêsu dạy chúng ta cầu nguyện liên tục ngày đêm "Những kẻ Người đã tuyển chọn ngày đêm hằng kêu cứu với Người." Chính Chúa cũng đã cầu nguyện liên lỉ. Chúng ta cùng chiêm ngắm cuộc sống cầu nguyện của Chúa: trên những nẻo đường của làng quê Palestina, buổi sáng sớm nơi hoang vắng, sau phép lạ hóa bánh Người lên núi cầu nguyện, hay khi có đám đông bao quanh nhưng Người vẫn ngước mắt lên cầu nguyện, ... Và Chúa cũng muốn chúng ta không ngừng cầu nguyện, không nản chí. Dù cho Thiên Chúa có trì hoãn, nhưng chắc chắn Người luôn lắng nghe những lời cầu nguyện của ta, luôn yêu thương và sẵn sàng ban cho ta những ơn phúc tốt nhất. Hơn ai hết, Chúa Kitô đã nếm trải những đau khổ nơi trần thế này, Người hiểu nổi đau của chúng ta vì Người đã đau cùng nỗi đau của ta, nên tiếng kêu xin trong cầu nguyện của ta chắc chắn Thiên Chúa thấu hiểu. Vậy chúng ta hãy kiên trì chờ đợi trong cầu nguyện và tin chắc Chúa sẽ nhậm lời vì chính Chúa đã nói "Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng bênh vực họ"
Cuộc đời Kitô hữu chúng ta thật hạnh phúc vì có Thiên Chúa là Cha nhân từ - Đấng thấu suốt mọi sự luôn ban cho ta những ơn lành hồn xác, ban cho ta hạnh phúc trong từng ngày sống hôm nay và sẽ ban cho ta ơn cứu độ đời đời. Chúng ta nghe lời Chúa Giêsu dạy, hãy khiêm tốn đến với Thiên Chúa, kiên trì quấy rầy Người, một lòng tin chắc Người nhậm lời ta cầu xin và ban cho ta những điều cần. Quan trọng là chúng ta biết tín thác vào Thiên Chúa như Cha của chúng ta, vì "Thiên Chúa ta đầy lòng Trắc Ẩn", và sống trọn tình con thảo với Người. Biết chờ đợi và nhận ra những thời điểm, cách thức, hình dạng mà Thiên Chúa dùng để ban ơn phúc cho chúng ta. Biết nhìn ra ân huệ và dấu chỉ mà Chúa muốn ban cho ta trong những biến cố cuộc đời. Đôi khi với trí hiểu giới hạn, ta nghĩ điều ta cầu xin là tốt, nhưng với Chúa, Người biết rõ những gì tốt hay không tốt cho con cái của Người. Vì vậy, ta hãy đứng vững trong đức tin và chuyên cần cầu nguyện, chắc chắn ta sẽ được đáp lời.
Lạy Chúa Giêsu, xin gìn giữ chúng con luôn trung kiên trong đức tin và khiêm tốn cầu nguyện liên lỉ với lòng tín thác trọn vẹn vào tình yêu và quyền năng của Chúa. Amen.
Dã Quỳ
Chín người kia đâu
(09.10.2016 – Chúa nhật 28 thường niên C)
Lời Chúa: Lc 17,11-19
Trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đi qua biên giới giữa hai miền Sa-ma-ri và Ga-li-lê. Lúc Người vào một làng kia, thì có mười người phong hủi đón gặp Người. Họ dừng lại đằng xa và kêu lớn tiếng : "Lạy Thầy Giê-su, xin dủ lòng thương chúng tôi !" Thấy vậy, Đức Giê-su bảo họ : "Hãy đi trình diện với các tư tế." Đang khi đi thì họ được sạch. Một người trong bọn, thấy mình được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa. Anh ta sấp mình dưới chân Đức Giê-su mà tạ ơn. Anh ta lại là người Sa-ma-ri. Đức Giê-su mới nói : "Không phải cả mười người đều được sạch sao ? Thế thì chín người kia đâu ? Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này ?" Rồi Người nói với anh ta : "Đứng dậy về đi ! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh.
Suy Niệm
Mười người phong đón gặp Ðức Giêsu.
Họ chỉ dám đứng xa, nài xin Ngài thương xót.
Ðức Giêsu không chữa cho họ ngay,
Ngài muốn thử thách lòng tin của họ.
Ngài bảo họ hãy đi trình diện với các tư tế
như thể họ đã được khỏi bệnh rồi.
Mười người phong đã vâng phục lên đường,
và chính trên đường đi, tất cả được khỏi bệnh.
Niềm vui bất ngờ ùa vào lòng mọi người.
Cả nhóm tiếp tục cuộc hành trình,
trừ một người phong ở vùng Samari.
Lòng biết ơn đối với Ðức Giêsu khiến anh quay lại,
sấp mình dưới chân Ngài mà tạ ơn.
Chín người kia đâu?
Ðức Giêsu ngạc nhiên đặt câu hỏi.
Chắc họ đã đi trình diện các tư tế như lời Ðức Giêsu,
nhưng họ quên Ðấng mới ban ơn cho họ.
Họ vui mừng ngừng lại ở quà tặng,
nhưng không vươn tới người tặng quà.
Họ đã có lòng tin nên được khỏi bệnh,
nhưng họ lại thiếu lòng biết ơn cần thiết.
Lòng biết ơn khiến lòng tin trở nên sâu xa hơn,
vì là gặp lại chính Ðấng đã ban tặng.
Chín người kia đâu?
Ðức Giêsu không làm phép lạ để được biết ơn.
Ngài mong những người kia trở lại để gặp họ,
và trao cho họ chính con người Ngài.
Ðiều này còn quý hơn cả ơn được khỏi bệnh.
Ơn lành bệnh chỉ là nhịp cầu
để ta gặp gỡ Ðấng ban ơn,
và lớn lên trong niềm tin cậy mến.
Chín người kia đâu?
Có khi tôi thường thuộc về nhóm chín người.
Tôi quá quen với những ơn Chúa ban,
đến độ thấy đó là chuyện bình thường,
đến độ không thấy cần phải tỏ lòng biết ơn.
Thật ra, biết ơn phải là tâm tình chủ yếu
chi phối lời cầu nguyện và cuộc sống của tôi.
Toàn bộ đời tôi là một hồng ân, một quà tặng.
Tôi muốn sống đời tôi như một lời tạ ơn không ngừng.
Tạ ơn là mãn nguyện về những gì đã lãnh nhận,
là thấy mình được bao bọc bởi Tình Yêu,
và muốn làm mọi sự để đáp lại Tình Yêu đó.
Người phong vùng Samari đã trở lại tôn vinh Thiên Chúa,
vì Ngài đã chữa anh lành bệnh qua Ðức Giêsu.
Chúng ta cũng đã nhận được biết bao ơn Chúa
từ tay những người xa lạ hay thân quen.
Xin cám ơn cuộc đời, cám on mọi người.
Ðời tôi là quà tặng của Chúa cho tôi.
Ước gì nó thành quà tặng của tôi cho mọi người.
Cầu Nguyện
Con tạ ơn Cha vì những ơn Cha đã ban cho con,
những ơn con thấy được,
và những ơn con không nhận là ơn.
Con biết rằng
con đã nhận được nhiều ơn hơn con tưởng,
biết bao ơn mà con nghĩ là chuyện tự nhiên.
Con thường đau khổ
vì những gì Cha không ban cho con,
và quên rằng đời con được bao bọc bằng ân sủng.
Tạ ơn Cha vì những gì Cha cương quyết không ban
bởi lẽ điều đó có hại cho con,
hay vì Cha muốn ban cho con một ơn lớn hơn.
Xin cho con vững tin vào tình yêu Cha
dù con không hiểu hết những gì Cha làm cho đời con.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Phúc thay lòng dạ
(08.10.2016 – Thứ bảy Tuần 27 Thường niên)
Lời Chúa: Lc 11,27-28
Khi Đức Giê-su đang giảng dạy, thì giữa đám đông có một người phụ nữ lên tiếng thưa với Người : "Phúc thay người mẹ đã cưu mang và cho Thầy bú mớm !" Nhưng Người đáp lại : "Đúng hơn phải nói rằng : Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa."
Suy Niệm
Thánh Luca hẳn đã dựa vào một nguồn tài liệu riêng
để viết nên đoạn Tin Mừng rất ngắn này.
Khung cảnh có vẻ diễn ra ở ngoài trời, có đám đông dân chúng.
Đức Giêsu đang giảng dạy, còn dân chúng thì nghe.
Bất ngờ có một phụ nữ cất cao giọng mà nói với Ngài rằng:
“Phúc cho lòng dạ đã cưu mang Thầy, và vú đã cho Thầy bú mớm.”
Đây là một lời ca ngợi thân mẫu của Thầy Giêsu.
Người phụ nữ chắc đã rất tâm đắc với những lời Thầy giảng,
nên từ lòng ngưỡng mộ đối với Thầy,
bà đã bật lên lời ngợi khen đối với người mẹ của Thầy.
Bà không ngại nói đến những nét đặc trưng và kín đáo của một người mẹ,
những gì nơi thân xác mẹ cần cho sự sống của con.
Lòng dạ của thân mẫu Thầy đã cưu mang Thầy chín tháng.
Chín tháng đủ để một thai nhi cứng cáp mà nhìn thấy ánh mặt trời.
Chín tháng ấp ủ, mẹ và con gần gũi nhau như là một.
“Và vú đã cho Thầy bú mớm.”
Không phải chỉ chín tháng cưu mang, mà còn ba năm bú mớm.
Mẹ nuôi con bằng chính dòng sữa của mình, sự sống của mình.
để con được lớn lên, có thể đứng đây mà giảng thuyết.
Rõ ràng thân xác mẹ là cái nôi ru cho con lớn lên.
Mẹ vừa lo sinh, vừa lo dưỡng.
Lời khen ngợi của người phụ nữ vang ra cả đám đông.
Khen mẹ chính là khen con một cách gián tiếp.
Phải là một người mẹ tuyệt vời
mới sinh được một người con tuyệt vời đến thế!
Maria có phúc vì Mẹ được chọn để sinh dưỡng Đấng cứu độ.
Bà Êlisabét đã từng lớn tiếng kêu lên mối phúc này (Lc 1, 42) :
“Em có phúc hơn mọi phụ nữ, và phúc cho hoa trái của bụng dạ em.”
Như thế Mẹ có phúc vì Con có phúc.
Đức Giêsu không phản đối hay phủ nhận câu nói của người phụ nữ
đang đứng nghe giảng cùng với đám đông.
Ngài chỉ muốn điều chỉnh cho hợp với bầu khí hiện tại,
khi những người trong đám đông đang ở tư thế lắng nghe.
“Phúc cho những ai lắng nghe và giữ lời của Thiên Chúa.”
Một mối phúc mới tưởng như không liên hệ gì với mối phúc trước,
kỳ thực đó là điều Mẹ Maria đã sống từ lâu.
Ai lắng nghe tiếng Chúa bằng Mẹ? Ai giữ lời Chúa bằng Mẹ?
Trước khi cưu mang Ngôi Lời nơi thân xác,
Mẹ Maria đã đón lấy Lời Chúa vào cuộc đời mình.
Đám đông đang lắng nghe lời Thầy Giêsu.
Họ còn cần tuân giữ lời đó nữa mới được hưởng mối phúc thật sự.
Chúng ta không được ban mối phúc sinh dưỡng Đức Giêsu như Mẹ,
nhưng vẫn được chia sẻ mối phúc nghe và giữ lời Chúa của đám đông.
Cầu Nguyện
Lạy Mẹ sầu bi,
Chúng con khâm phục Mẹ, vì Mẹ đã can đảm tiến lên Núi Sọ
để chứng kiến cái chết của người Con yêu dấu.
Chính tình yêu đã cho Mẹ sức mạnh phi thường
để theo Đức Giêsu đến cùng như một môn đệ trung tín.
Mẹ cảm nhận từng đớn đau trên thân xác của người Con Một,
người Con Mẹ đã cưu mang và cho bú mớm.
Mẹ đã thấy cái chết từ từ nuốt chửng Đấng ban sự sống,
một cái chết khủng khiếp và bất công.
Mẹ không ngại nhận mình là mẹ của tên tử tội Giêsu,
với tất cả đắng cay nhục nhã.
Lạy Mẹ tín trung,
Xin cho chúng con có được can đảm của Mẹ,
bước theo Chúa trong những ngày thật buồn.
Xin cho chúng con vẫn đứng gần thập giá như Mẹ,
dù nhiều khi không hiểu được kế hoạch lạ lùng của Chúa.
Xin cho chúng con vẫn nói tiếng xin vâng như Mẹ,
khi mọi sự dường như sụp đổ.
Lạy Mẹ khiêm nhu,
Xin gìn giữ đức tin chúng con qua bao thử thách giữa đời.
Mỗi khi thấy Chúa vắng mặt lặng thinh,
xin cho chúng con có thái độ nguyện cầu và kiên trì chờ đợi,
vì tin rằng tình yêu sẽ thắng hận thù,
ánh sáng thắng bóng tối, sự sống thắng tử thần.
Cuối cùng, xin Mẹ cho chúng con đừng mất niềm hy vọng
có ngày được vui hưởng vinh quang phục sinh. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Đức Chúa ở cùng Bà
(7.10.2016 – Thứ Sáu, tuần 27 Thường niên, Lễ Đức Mẹ Mân Côi)
Lời Chúa: Lc 1,26-38
Bà Ê-li-sa-bét có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáp-ri-en đến một thành miền Ga-li-lê, gọi là Na-da-rét, gặp một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giu-se, thuộc dòng dõi vua Đa-vít. Trinh nữ ấy tên là Ma-ri-a.
Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói : "Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà." Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì.
Sứ thần liền nói : "Thưa bà Ma-ri-a, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa. 3Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giê-su. Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người. Người sẽ trị vì nhà Gia-cóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận."
Bà Ma-ri-a thưa với sứ thần : "Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng !"
Sứ thần đáp : "Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa. Kìa bà Ê-li-sa-bét, người họ hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai : bà ấy vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng. Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được."
Bấy giờ bà Ma-ri-a nói : "Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói." Rồi sứ thần từ biệt ra đi.
Suy Niệm
Con người hôm nay mệt mỏi, lo âu, căng thẳng, vội vã.
Chuỗi Mân Côi làm lòng ta lắng xuống, thanh thản bình an
để chiêm ngắm cuộc đời Chúa Giêsu và ca ngợi Mẹ.
Kính Mừng Maria đầy ơn phúc.
Ðây là lời sứ thần chào Mẹ lúc truyền tin,
lời mời Mẹ vui lên vì ơn cứu độ nay đã đến.
Mẹ đầy ơn phúc vì được Thiên Chúa đặc biệt yêu thương.
Tình thương Chúa chở che Mẹ ngay từ lúc chưa chào đời,
và tình thương ấy còn bao bọc Mẹ mãi mãi.
Mẹ được tuyển chọn làm Mẹ Ðấng Cứu Thế,
nên Mẹ được giữ gìn khỏi vết nhơ nguyên tội.
Chúng ta được dự phần vào niềm vui và ân phúc của Mẹ
vì chúng ta cũng được Thiên Chúa tuyển chọn, yêu thương
được tẩy xóa nguyên tội để trở nên thụ tạo mới.
Ðức Chúa Trời ở cùng Bà.
Trong Cựu Ước, có bao người được Thiên Chúa ở cùng,
để rồi được Ngài sai đi phục vụ Dân Chúa.
Nhưng Thiên Chúa ở cùng Mẹ một cách độc nhất vô nhị.
Khi được đầy tràn Thánh Thần và cưu mang Ngôi Lời,
Mẹ trở nên như Hòm Bia, như Ðền Thánh,
nơi vinh quang Thiên Chúa hiện diện giữa con người.
Nhiều lần trong mỗi Thánh Lễ,
vị linh mục chúc chúng ta: Chúa ở cùng anh chị em.
Kitô hữu là người có Ðức Kitô ở cùng
và được mời gọi đem Ngài đến cho thế giới.
Bà có phúc lạ hơn mọi người nữ.
Ðó là lời bà Êlisabét ca ngợi Mẹ (Lc 1, 42)
vì chỉ mình Mẹ được diễm phúc sinh hạ Ðấng Mêsia.
Mẹ đã cưu mang Người và cho Người bú mớm (Lc 11, 27).
Nhưng sau đó bà Êlisabét còn ca ngợi Mẹ có phúc
vì đã tin Chúa sẽ thực hiện điều Ngài nói với Mẹ (Lc 1, 45).
Tin là dám buông đời mình trong tay Chúa
và để Ngài dẫn đi trong đêm tối của lòng tin.
Mọi tín hữu đều được mời sống hành trình đức tin như Mẹ,
để được cùng Mẹ chung hưởng hạnh phúc:
“Phúc cho ai không thấy mà tin” (Ga 20, 29)
Thánh Maria, Ðức Mẹ Chúa Trời.
Chỉ Thiên Chúa là Ðấng Thánh và là nguồn mọi sự thánh thiện.
Mẹ được chia sẻ sự thánh thiện ấy cách tuyệt vời,
vì Mẹ được chọn làm Mẹ Ðức Giêsu, Mẹ Thiên Chúa,
và vì chẳng ai thực thi ý Chúa trọn vẹn như Mẹ.
Chúng ta chẳng được diễm phúc sinh ra Ðức Giêsu,
nhưng chính Ngài lại mời gọi ta làm mẹ của Ngài:
“Mẹ tôi và anh em tôi là những ai
nghe Lời Thiên Chúa và đem ra thực hành” (Lc 8,21).
Khi thực thi Lời Chúa trong cuộc sống,
chúng ta sinh Ðức Giêsu cho nhân loại hôm nay.
Ngài vẫn cần những người mẹ để có mặt đến tận thế.
Chẳng có gì Ðức Maria được hưởng cách viên mãn,
mà Hội Thánh và từng người lại không được dự phần.
Xin Mẹ cầu cho ta khi này và trong giờ lâm tử.
Cầu Nguyện
Lạy Mẹ Maria,
khi đọc Phúc Âm,
lúc nào chúng con cũng thấy Mẹ lên đường.
Mẹ đi giúp bà Isave, rồi đi Bêlem sinh Ðức Giêsu.
Mẹ đưa con đi trốn, rồi dâng Con trong đền thờ.
Mẹ tìm con bị lạc và đi dự tiệc cưới ở Cana.
Mẹ đi thăm Ðức Giêsu khi Ngài đang rao giảng.
Và cuối cùng Mẹ đã theo Ngài đến tận Núi Sọ.
Mẹ lên đường để đáp lại một tiếng gọi
âm thầm hay rõ ràng, từ ngoài hay từ trong,
từ con người hay từ Thiên Chúa.
Chúng con thấy Mẹ luôn đi với Ðức Giêsu
trong mọi bước đường của cuộc sống.
Chẳng phải con đường nào cũng là thảm hoa.
Có những con đường đầy máu và nước mắt.
Xin Mẹ dạy chúng con
đừng sợ lên đường mỗi ngày,
đừng sợ đáp lại những tiếng gọi mới của Chúa
dù phải chấp nhận đoạn tuyệt chia ly.
Xin giữ chúng con luôn đi trên Ðường-Giêsu
để chúng con trở thành nẻo đường khiêm hạ
đưa con người hôm nay đến gặp gỡ Thiên Chúa.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy bật rễ lên
(2.10.2016 – Chúa nhật 27 thường niên C)
Lời Chúa: Lc 17,5-10
Khi ấy, các Tông Đồ thưa với Chúa Giê-su rằng : "Thưa Thầy, xin thêm lòng tin cho chúng con." Chúa đáp : "Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải, thì dù anh em có bảo cây dâu này : ' Hãy bật rễ lên, xuống dưới biển kia mà mọc ', nó cũng sẽ vâng lời anh em.
"Ai trong anh em có người đầy tớ đi cày hay đi chăn chiên, mà khi nó ở ngoài đồng về, lại bảo nó : 'Mau vào ăn cơm đi', chứ không bảo : 'Hãy dọn cơm cho ta ăn, thắt lưng hầu bàn cho ta ăn uống xong đã, rồi anh hãy ăn uống sau !' ? Chẳng lẽ ông chủ lại biết ơn đầy tớ vì nó đã làm theo lệnh truyền sao ? Đối với anh em cũng vậy : khi đã làm tất cả những gì theo lệnh phải làm, thì hãy nói : chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi."
Suy Niệm
Cây dâu là một loại cây tương đối lớn ở đất Israel,
nó có bộ rễ rất to và khỏe.
Còn hạt cải là thứ hạt nhỏ xíu như đầu kim.
Ðức Giêsu dùng một hình ảnh rất sinh động
để nói lên sức mạnh của lòng tin:
“Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải,
anh em có thể ra lệnh cho cây dâu
bật rễ lên, mọc dưới biển,
nó sẽ vâng lời anh em.”
Ðể làm bật rễ một cây dâu thật to,
chỉ cần một chút đức tin bé nhỏ,
nhưng phải là một thứ đức tin vững vàng mạnh mẽ.
Có nhiều thứ bám rễ trong đời tôi:
những khuynh hướng xấu, những thói quen do môi trường,
lối nhìn, lối nghĩ, lối đánh giá tha nhân,
lối sống đạo theo thói quen, hình thức…
Rễ chằng chịt khiến tôi khó gỡ ra
để ném tất cả xuống lòng biển.
Chỉ khi có lòng tin vào quyền năng Thiên Chúa,
tôi mới có thể gỡ mình khỏi những ràng buộc,
mới làm được những điều tưởng như không sao làm nổi.
Với lòng tin đơn sơ, kiên vững,
các ngư phủ đầu tiên của Hội Thánh
chẳng những đã chuyển được núi, dời được non,
mà còn làm chuyển rung cả thế giới.
“Xin thêm lòng tin cho chúng con”:
Lời nài xin của các tông đồ cũng là của chúng ta,
những người có đức tin nhỏ hơn hạt cải.
Tin là nghe theo lời Chúa, bước ra khỏi thuyền,
đi trên sóng gió và tin mặt nước sẽ cứng như đá.
Tin như thế là dấn thân, là buông mình trọn vẹn,
là thắng vượt được nỗi sợ và lý luận tự nhiên.
Tin là thái độ can đảm của người trưởng thành,
chứ không phải là thái độ dựa dẫm của người ấu trĩ.
Người có lòng tin thì làm được những việc lớn lao,
vì người đó đón lấy sức mạnh của Thiên Chúa
và để cho sức mạnh ấy tự do hoạt động nơi mình.
Thế giới hôm nay có vẻ từ chối niềm tin,
thật ra nó đang tìm kiếm một niềm tin nào đó.
Có biết bao giáo phái đủ loại xuất hiện khắp nơi.
Một số thanh niên Nhật tìm lẽ sống nơi giáo chủ Asahara.
Khi thanh niên Singapore có nhà, có xe và thẻ tín dụng,
thì họ lại thấy thiếu một cái gì đó rất sâu.
Con người còn khắc khoải hoài
cho đến khi gặp được Ðấng Tuyệt Ðối.
Chúng ta xin Chúa ban thêm lòng tin cho ta,
để cuộc sống của ta bừng tỏa ánh sáng
cho những người đang tìm kiếm Chân Lý cứu độ.
Cầu Nguyện
Lạy Chúa, xin ban cho con đức tin lớn hơn hạt cải,
để con làm bật rễ khỏi lòng con
những ích kỷ và khép kín.
Xin cho con đức tin can đảm
để con chẳng sợ thiệt thòi khi trao hiến,
chẳng sợ từ bỏ những gì con cậy dựa xưa nay.
Xin cho con đức tin sáng suốt
để con thấy được thế giới mà mắt phàm không thấy,
thấy được Ðấng Vô Hình,
nhưng rất gần gũi thân thương,
thấy được Ðức Kitô nơi những người nghèo khổ.
Xin cho con đức tin liều lĩnh,
dám mất tất cả chỉ vì yêu Chúa và tha nhân,
dám tiến bước trong bóng đêm
chỉ vì mang trong tim một đốm lửa của Chúa,
dám lội ngược dòng với thế gian
và khước từ những mời mọc quyến rũ của nó.
Xin cho con đức tin vui tươi,
hạnh phúc vì biết những gì
đang chờ mình ở cuối đường,
sung sướng vì biết mình được yêu
ngay giữa những sa mù của cuộc sống.
Cuối cùng, xin cho con đức tin cứng cáp
qua những cọ sát đau thương của phận người,
để dù bao thăng trầm dâu bể,
con cũng không để tàn lụi niềm tin
vào Thiên Chúa và vào con người.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ