CỘNG ĐOÀN CHÚA KITÔ PHỤC SINH

TRUNG TÂM ĐỨC BÀ PHÙ HỘ CÁC GIÁO HỮU

1616 Pyrenees Avenue - Stockton, CA 95210

SUY NIỆM CHÚA NHẬT I MÙA GIÁNG SINH NĂM B - 31-12-2023

Đăng vào: 21:12 NGÀY 29/12/2023        Số lượt xem: 169

CON PHẢI Ở NHÀ CỦA CHA CON

(31.12.2023– Chúa Nhật I Mùa Giáng Sinh Năm B)

Lời Chúa Lc 2, 22-40

Khi ấy, đủ ngày thanh tẩy theo luật Môsê, cha mẹ Chúa Giêsu liền đem Người lên Giêrusalem để hiến dâng cho Chúa. Khi hai ông bà hoàn tất mọi điều theo luật Chúa, thì trở lại xứ Galilêa, về thành mình là Nadarét. Và Con Trẻ lớn lên, thêm mạnh mẽ, đầy khôn ngoan, và ơn nghĩa Thiên Chúa ở cùng Người.

Suy niệm

Khi nghĩ đến Thánh Gia, ta thường nghĩ đến một gia đình hết sức bình yên, đầy ắp tiếng cười và niềm hạnh phúc. Một gia đình có Chúa như gia đình Thánh Gia dĩ nhiên không thể nào sóng gió chạm đến được. Bài Tin Mừng hôm nay lại cho ta thấy một sự cố xảy ra, một chuyện không vui, kéo theo nhiều âu lo và nước mắt. Mà chuyện ấy lại xảy ra sau những ngày lễ rất vui. Đó là tuần lễ Vượt Qua, lễ lớn nhất của dân Do-thái. Cả gia đình gồm thánh Giuse, Mẹ Maria và Cậu Giêsu vượt đoạn đường xa để lên Đền thờ Giêrusalem mừng lễ.

Họ vui vẻ đi chung với các đoàn hành hương. Khi lễ kết thúc, hai ông bà trở về Nadarét, Nghĩ rằng cậu con trai mười hai tuổi của mình đi với bà con, sau một ngày đàng hai ông bà mới đi tìm nhưng không thấy. Hẳn cả hai đã rơi vào tình trạng hốt hoảng, lo sợ. Họ không biết điều gì đã xảy ra cho con mình, đứa con được Thiên Chúa ban như một quà tặng. Hai ông bà tìm kiếm trong tuyệt vọng và nước mắt, gặp ai cũng hỏi, nhưng chẳng ai thấy bóng cậu bé Giêsu. Những ngày lễ vui bỗng trở thành u ám, buồn thảm. Vòng trở lại Đền thờ để tiếp tục tìm kiếm, cuối cùng họ sửng sốt khi tìm thấy con ngồi rất bình yên, như đang trò chuyện với các bậc thầy ở đó. Chẳng nói thì ai cũng biết hai ông bà vui đến thế nào.

Họ đã mất ba ngày tìm kiếm con rồi mới tìm thấy. Nhưng người Mẹ không thể không buông lời trách con: “Tại sao con lại làm như vậy? Cha mẹ đã khổ tâm tìm con!” Như Đức Maria, chúng ta cũng ngạc nhiên về Cậu Giêsu. Cậu đã mười hai tuổi, hẳn đã biết cách cư xử với cha mẹ. Cậu có thể ở lại Đền thờ, sao Cậu không nói một lời, như thế tránh được bao là khổ đau và nước mắt. Nhưng điều làm ta bị sốc lại là câu trả lời của Cậu. Cậu trả lời câu hỏi tại sao bằng một câu hỏi tại sao khác: “Tại sao cha mẹ tìm con? Cha mẹ không biết con phải ở nhà của Cha con sao?”

Có người con nào dám nói với mẹ mình câu đó không, khi nước mắt người mẹ chưa kịp khô? Dĩ nhiên cả hai ông bà đều không hiểu lời của Cậu (Lc 2,50). Mẹ Maria có thói quen của một tâm hồn chiêm niệm. Khi Mẹ không hiểu thì Mẹ không bực bội gạt đi, nhưng giữ kỹ mọi chuyện trong trái tim Mẹ (Lc 2,51). Nhờ đó Mẹ từ từ đi sâu vào mầu nhiệm của Con mình, từ từ hiểu hơn những gì trước đây Mẹ không hiểu. Hành động và lời nói của Cậu Giêsu trong biến cố này không phải là dấu hiệu nổi loạn của tuổi mới lớn, muốn tự khẳng định mình trước quyền uy của mẹ cha. Nhưng đây là dấu hiệu trưởng thành đầu tiên của Cậu Giêsu. Cậu ý thức mình không những phải vâng phục cha mẹ, mà nhất là phải vâng phục Thiên Chúa, Đấng mà Cậu bắt đầu có tương quan thân thiết, Đấng mà Cậu trìu mến gọi là “Cha của con” (Lc 2,49; Ga 2,16). Khi nhận ra Cha muốn mình “phải” ở lại nhà Cha, Cậu đã làm một quyết định khó khăn, khiến cha mẹ buồn. Điều này cho thấy Cậu có một sự độc lập nào đó với cha mẹ, và cho thấy sự tùy thuộc hoàn toàn của Cậu vào Thiên Chúa. Khi nghĩ đến Mầu nhiệm Nhập Thể, ta thường nghĩ tới Hài Nhi Giêsu sinh ra ở Bêlem. Thật ra Con Thiên Chúa đã lớn lên khi mười hai tuổi, và tiếp tục lớn lên quân bình về thể lý, trí tuệ và tâm linh, cho đến khi đi sứ vụ cho Cha ở tuổi ba mươi (Lc 2,40.52). Đây là mầu nhiệm của sự tăng trưởng không ngừng. Mẹ Maria và Thánh Giuse đã đón nhận mầu nhiệm ấy, dù gia đình cũng có lúc căng thẳng vì không hiểu nhau. Mỗi thành viên trong nhà là một mầu nhiệm. Tin Mừng hôm nay mời cha mẹ lắng nghe con cái, và giúp chúng tự do đi đúng con đường Chúa mời gọi.

Cầu nguyện

Lạy Chúa Giê su, sau hơn ba mươi năm sống dưới mái nhà ở Nadarét, Chúa đã thành một người chín chắn và trưởng thành, sẵn sàng lãnh nhận sứ mạng Cha giao.

Bầu khí yêu thương đã góp phần không nhỏ trong việc hình thành nhân cách của Chúa. Chúa đã học nơi thánh Giuse sự lao động miệt mài, sự mau mắn thi hành Thánh ý Thiên Chúa, sự âm thầm chu toàn trách nhiệm đối với gia đình. Chúa đã học nơi Mẹ Maria sự tế nhị và phục vụ, sự buông mình sống trong lòng tin phó thác, và nhất là một đời sống cầu nguyện thâm trầm.

Xin nhìn đến gia đình chúng con, xin biến nó thành nơi sản sinh những con người tốt, biết yêu thương tha thứ, biết cầu nguyện và phục vụ.

Ước gì xã hội chúng con lành mạnh hơn, Giáo hội chúng con thánh thiện hơn, nhờ có những người trẻ khôn ngoan, khỏe mạnh, và tràn đầy ơn nghĩa Chúa.

(Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.)


CÁC TIN KHÁC

SUY NIỆM CHÚA NHẬT V MÙA PHỤC SINH NĂM B - 28-04-2024
SUY NIỆM CHÚA NHẬT V MÙA PHỤC SINH NĂM B - 28-04-2024

SINH NHIỀU HOA TRÁI
(28.04.2024 – CHÚA NHẬT TUẦN 5 PHỤC SINH, NĂM B)

Đức Giêsu đã dùng hình ảnh người mục tử và đàn chiên để diễn tả tương quan thân thiết giữa Ngài và người tín hữu. Hai bên biết nhau, hiểu ngôn ngữ của nhau. Người mục tử tốt dám chết để chiên được sống dồi dào. Trong bài Tin Mừng hôm nay, để diễn tả tương quan ấy, Đức Giêsu lại dùng một hình ảnh quen thuộc khác, đó là hình ảnh cây nho và cành nho gắn kết với nhau, vì cây nho là cây được trồng nhiều ở nước Israen.

SUY NIỆM CHÚA NHẬT IV MÙA PHỤC SINH NĂM B - 21-04-2024
SUY NIỆM CHÚA NHẬT IV MÙA PHỤC SINH NĂM B - 21-04-2024

MỤC TỬ NHÂN LÀNH
(21.04.2024 – Chúa Nhật 4 Tuần Phục Sinh, Năm B - Chúa Nhật Chúa Chiên Lành)

Mục tử và đàn chiên trên đồng cỏ là một hình ảnh quen thuộc đối với người Palestin. Giữa người và chiên có một mối tương quan mật thiết. Ở đây Ðức Giêsu tự ví mình như người mục tử. Mục tử nhân lành khác với người chăn thuê, vì dám hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên, chứ không bỏ chiên mà chạy khi gặp sói dữ.

SUY NIỆM CHÚA NHẬT III MÙA PHỤC SINH NĂM B - 07-04-2024
SUY NIỆM CHÚA NHẬT III MÙA PHỤC SINH NĂM B - 07-04-2024

TƯỞNG LÀ THẤY MA
(14.04.2024 – Chúa Nhật Tuần 3 Phục Sinh, Năm B)

Kitô hữu chúng ta thường nghĩ rằng tin Thầy Giêsu phục sinh chẳng có gì khó. Chỉ cần thấy mồ không còn xác Thầy nằm đấy, và thấy Thầy hiện ra với mình, là có niềm tin ngay. Qua các sách Tin Mừng, ta lại thấy tin không dễ chút nào.

SUY NIỆM CHÚA NHẬT II MÙA PHỤC SINH NĂM B - KÍNH LÒNG CHÚA THƯƠNG XÓT - 07-04-2024
SUY NIỆM CHÚA NHẬT II MÙA PHỤC SINH NĂM B - KÍNH LÒNG CHÚA THƯƠNG XÓT - 07-04-2024

VUI MỪNG VÌ THẤY CHÚA
(07.04.2024 – Chúa Nhật Tuần 2 Phục SInh, Năm B)

"Chúng tôi đã được thấy Chúa" Ðó là tiếng reo vui ngây ngất của các môn đệ. Thầy Giêsu, người đã bị đóng đinh, chết và chôn cất, nay bất ngờ hiện đến, đứng giữa họ thật gần gũi. Ðộng từ "thấy" được nhắc đến 6 lần trong bài Tin Mừng này. Thấy Thầy vẫn như xưa, với những dấu đinh và vết đâm. Nhưng Thầy cũng khác xưa, nên không dễ nhận ra ngay. Maria Macđala cứ tưởng Thầy là người làm vườn. Ðể thấy được Chúa phục sinh, cần có đức tin. Ai tin mới thấy, và thấy để rồi tin hơn.

SUY NIỆM CHÚA NHẬT MÙA PHỤC SINH NĂM B - LỄ PHỤC SINH - 31-03-2024
SUY NIỆM CHÚA NHẬT MÙA PHỤC SINH NĂM B - LỄ PHỤC SINH - 31-03-2024

ÔNG ĐÃ THẤY VÀ ĐÃ TIN
(31.03.2024 – Chúa Nhật Phục Sinh, Năm B)

Niềm vui phục sinh khởi sự bằng thái độ hốt hoảng. Tảng đá che cửa mộ đã bị ai đó lăn ra. Xác của Thầy đặt bên trong đã biến mất. Thật là chuyện kinh khủng đối với bà Maria Macđala! Bà đã đi thăm mộ lúc trời còn tối. Có lẽ cả đêm qua bà không chợp mắt được, chỉ mong cho chóng sáng để lên đường. Ai có thể hiểu được trái tim của bà? Tình yêu đã khiến bà đứng dưới chân thập giá (Ga 19,25) và tham dự cuộc mai táng Thầy Giêsu (Mt 27,61). Bây giờ tình yêu ấy lại thúc đẩy bà ra mộ trước tiên, trước cả người môn đệ được Ðức Giêsu thương mến...

Top