CỘNG ĐOÀN CHÚA KITÔ PHỤC SINH

TRUNG TÂM ĐỨC BÀ PHÙ HỘ CÁC GIÁO HỮU

1616 Pyrenees Avenue - Stockton, CA 95210

SUY NIỆM CHÚA NHẬT V MÙA CHAY NĂM B - 17-03-2024

Đăng vào: 23:03 NGÀY 15/03/2024        Số lượt xem: 489

HẠTLÚA TRƠ TRỌI

(17.03.2024 – Chúa Nhật Tuần 5 Mùa Chay, Năm B)

LỜI CHÚA

Khi ấy, trong số những người lên dự lễ, có mấy người Hy Lạp. Họ đến gặp Philipphê quê ở Bêtania, xứ Galilêa, và nói với ông rằng: “Thưa ngài, chúng tôi muốn gặp Ðức Giêsu”. Philipphê đi nói với Anrê, rồi Anrê và Philipphê đến thưa Chúa Giêsu. Chúa Giêsu đáp: “Ðã đến giờ Con Người được tôn vinh. Quả thật, quả thật, Ta nói với các con: Nếu hạt lúa mì rơi xuống đất mà không thối đi, thì nó chỉ trơ trọi một mình; nhưng nếu nó thối đi, thì nó sinh nhiều bông hạt. Ai yêu sự sống mình thì sẽ mất, và ai ghét sự sống mình ở đời này, thì sẽ giữ được nó cho sự sống đời đời. Ai phụng sự Ta, hãy theo Ta, và Ta ở đâu, thì kẻ phụng sự Ta cũng sẽ ở đó. Ai phụng sự Ta, Cha Ta sẽ tôn vinh nó. Bây giờ linh hồn Ta xao xuyến, và biết nói gì? Lạy Cha, xin cứu Con khỏi giờ này. Nhưng chính vì thế mà Con đã đến trong giờ này. Lạy Cha, xin hãy làm vinh danh Cha”. Lúc đó có tiếng từ trời phán: “Ta đã làm vinh danh Ta và Ta còn làm vinh danh Ta nữa”. Ðám đông đứng đó nghe thấy và nói đó là tiếng sấm. Kẻ khác lại rằng: “Một thiên thần nói với Ngài”. Chúa Giêsu đáp: “Tiếng đó phán ra không phải vì Ta, nhưng vì các ngươi. Chính bây giờ là lúc thế gian bị xét xử, bây giờ là lúc thủ lãnh thế gian bị khai trừ và khi nào Ta chịu đưa lên cao khỏi đất, Ta sẽ kéo mọi người lên cùng Ta”. Người nói thế để chỉ Người phải chết cách nào.

SUY NIỆM

"Nếu hạt lúa rơi vào lòng đất, mà không chết đi thì nó vẫn trơ trọi một mình. Còn nếu nó chết đi thì mới sinh nhiều bông hạt" Chẳng ai trong chúng ta ngạc nhiên khi nghe câu trên. Ðó là luật tự nhiên chi phối cây cỏ, nhưng lắm khi tôi thấy khó áp dụng cho mình. Tại sao tôi phải chết để người khác được sống? Chết để sinh nhiều bông hạt ư? Nhưng nhiều bông hạt có ích gì, khi chính tôi bị tan vỡ? Chính vì thế tôi không muốn chết như hạt lúa. Tôi chấp nhận trơ trọi một mình. Tôi cô đơn với tôi, để được yên ổn. Tôi sợ mất mát, vì mất mát đem lại đớn đau, nên tôi tìm đủ cách để giữ lại những gì tôi có, những gì tôi là.

Tiếc thay, lúc giữ được tất cả tôi lại thấy mình mất tất cả, vì mất ý nghĩa của cuộc sống. Tôi như con thú chỉ biết chăm lo cho bộ lông của mình. Dần dần qua những kinh nghiệm đau thương, tôi mới nhận ra rằng: chỉ có một cách giữ chặt, đó là buông ra và trao hiến. Tôi bắt đầu được khi chấp nhận mất. Sự sống đời đời đã bắt đầu, hạnh phúc đã hé nụ ngay lúc này, ngay ở đây, cho tôi. Như con ốc sên, chỉ bò được khi chui ra khỏi vỏ, tôi chỉ giàu có và triển nở mọi mặt khi quảng đại ra khỏi lớp vỏ của mình, ra khỏi những bận tâm, tính toán, xây đắp cho mình, để sống cho tha nhân và cho Thiên Chúa. Lời kinh Hòa Bình lại vang vọng trong tôi: "Vì chính khi hiến thân, là khi được nhận lãnh, chính lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân..."

Nhưng hiến thân, quên mình, hy sinh, từ bỏ, đón lấy cái chết như hạt lúa vùi sâu, những điều đó đã làm chính Ðức Giêsu dao động. "Bây giờ tâm hồn Thầy xao xuyến Thầy biết nói gì đây? Lạy Cha, xin cứu con khỏi giờ này chăng? Nhưng chính vì giờ này mà con đã đến." (c. 27) Ðã có những giây phút giằng co, ngần ngại, đã có những cuộc chiến Vườn Dầu ở trong tôi. Nếu tôi kiên trì tỉnh thức và cầu nguyện, tôi sẽ thắng được nỗi sợ bị thua thiệt, mất mát. Sau nhiều lần dám liều mất tất cả để rồi ngỡ ngàng thấy mình được lại quá nhiều, tôi sẽ dễ dàng chọn cái mất trước mắt như con đường dẫn đến cái được vĩnh hằng.

Xin Ðức Giêsu bị đóng đinh kéo tôi lên với Ngài, kéo tôi lên khỏi đất, kéo tôi ra khỏi tôi.

CẦU NGUYỆN

Lạy Chúa Giêsu, khi nhìn thấy đồng lúa chín vàng chúng con ít khi nghĩ đến những hại giống đã âm thầm chịu nát tan để trao cho đời cây lúa trĩu hạt.

Có bao điều tốt đẹp chúng con được hưởng hôm nay là do sự hy sinh quên mình của người đi trước, của các nhà nghiên cứu, các người rao giảng, của ông bà, cha mẹ, thầy cô, của những người đã nằm xuống cho quê hương dân tộc. Ðã có những con người sống như hạt lúa, để từ cái chết của họ vọt lên sự sống cho tha nhân.

Nhờ công ơn bao người, chúng con được làm hạt lúa. Xin cho chúng con đừng tự khép mình trong lớp vỏ để cố giữ sự nguyên vẹn vô nghĩa của mình, nhưng dám đi ra để góp cho cánh đồng cuộc đời một cây lúa nhỏ.

Chúng con phải chọn lựa nhiều lần trong ngày. Ðể chọn tha nhân và Thiên Chúa, chúng con phải chết cho chính mình. Ước gì chúng con dám sống mầu nhiệm vượt qua đi từ cõi chết đến nguồn sống, đi từ cái tôi hẹp hòi đến cái tôi rộng mở trước Ðấng Tuyệt Ðối và tha nhân. Amen.

(Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.)


CÁC TIN KHÁC

SUY NIỆM CHÚA NHẬT XXXIV MÙA THƯỜNG NIÊN NĂM B - 24-11-2024
SUY NIỆM CHÚA NHẬT XXXIV MÙA THƯỜNG NIÊN NĂM B - 24-11-2024

VẬY ÔNG LÀ VUA SAO?
(24/11/2024– CHÚA NHẬT 34 THƯỜNG NIÊN B - ĐỨC GIÊSU KITÔ VUA)

Chuyện làm vua của Đức Giêsu đã bắt đầu từ lâu, từ lời truyền tin của sứ thần cho Đức Mẹ: “Đức Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đavít. Người sẽ trị vì nhà Gia cóp đến muôn đời, và Nước của Người sẽ vô cùng vô tận” (Lc 1,32-33). Ngay từ khi được thụ thai, Đức Giêsu đã là Thiên Tử, là Con Đấng Tối Cao, là Vua của một Nước. Nhưng Nước đó khác với những gì người ta mong đợi. Chính vì thế khi dân chúng định bắt Ngài làm vua sau dấu lạ bánh hóa nhiều, Đức Giêsu đã rút lui lên núi một mình (Ga 6,15).

SUY NIỆM CHÚA NHẬT XXXIII MÙA THƯỜNG NIÊN NĂM B - 17-11-2024
SUY NIỆM CHÚA NHẬT XXXIII MÙA THƯỜNG NIÊN NĂM B - 17-11-2024

KHÔNG THUỘC VỀ THẾ GIAN
(17.11.2024 – CHÚA NHẬT 33 THƯỜNG NIÊN B)

Ở trong thế gian nhưng không thuộc về thế gian, nghĩa là không hoàn toàn nghĩ và sống như thế gian. Người Kitô hữu không coi thường mọi giá trị của xã hội, nhưng họ có một thang giá trị riêng. Họ biết đâu là những giá trị mà họ phải tôn trọng. Nếu hy sinh những giá trị đó, họ sẽ đánh mất chính mình và chẳng đóng góp được gì cho bộ mặt thế giới.

SUY NIỆM CHÚA NHẬT XXXII MÙA THƯỜNG NIÊN NĂM B - 10-11-2024
SUY NIỆM CHÚA NHẬT XXXII MÙA THƯỜNG NIÊN NĂM B - 10-11-2024

BỎ VÀO TẤT CẢ
(10.11.2024 – CHÚA NHẬT 32 THƯỜNG NIÊN B)

Khó lòng nhận ra đồ giả trong các món hàng. Ta thường đánh giá một sản phẩm dựa trên mẫu mã, nên dễ bị đánh lừa về chất lượng. Thật ra đồ giả cũng có ở nơi con người. Làm cho mình trẻ hơn nhờ trang điểm, tốt hơn nhờ ăn nói. Làm cho mình có dáng trí thức hơn, quý phái hơn để chiếm được lòng tin, lòng quý mến của người khác. Có hạng người giả hình dạy một đàng, làm một nẻo, bắt người khác làm những điều mình chẳng bao giờ làm,

SUY NIỆM CHÚA NHẬT XXXI MÙA THƯỜNG NIÊN NĂM B - 03-11-2024
SUY NIỆM CHÚA NHẬT XXXI MÙA THƯỜNG NIÊN NĂM B - 03-11-2024

ĐIỀU RĂN ĐỨNG ĐẦU
(03.11.2024 – CHÚA NHẬT 31 THƯỜNG NIÊN B)

Giữa một rừng 365 điều cấm làm và 248 điều phải làm dựa theo Luật, các rabbi thường tranh luận với nhau xem điều răn nào đứng đầu. Đức Giêsu đã trả lời câu hỏi của vị kinh sư bằng lời mở đầu của kinh Shema, kinh này được người Do thái đọc sáng chiều mỗi ngày: “Nghe đây, hỡi Ítraen, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất. Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, với tất cả trái tim ngươi, tất cả linh hồn ngươi, tất cả trí tuệ ngươi, tất cả sức lực ngươi” (Đnl 6, 4). Đó là điều răn đứng đầu, điều răn thứ nhất trong mọi điều răn (c. 29).

SUY NIỆM CHÚA NHẬT XXX MÙA THƯỜNG NIÊN NĂM B - 27-10-2024
SUY NIỆM CHÚA NHẬT XXX MÙA THƯỜNG NIÊN NĂM B - 27-10-2024

NGƯỜI GỌI ANH – ANH THEO NGƯỜI
(27/10/2024 - CHÚA NHẬT 30 THƯỜNG NIÊN B)

Tin Mừng Máccô kể chuyện Đức Giêsu chữa hai người mù. Một người ở Bếtsaiđa, khi Ngài và các môn đệ bắt đầu cuộc hành trình lên Giêrusalem (Mc 8,22-26). Người kia, ở cuối cuộc hành trình này (Mc 10,46-52), khi Ngài ra khỏi Giêricô để chuẩn bị vào Giêrusalem. Anh mù ở Bếtsaiđa được người ta dẫn tới xin chữa. Còn anh mù Ba-ti-mê trong bài Tin Mừng ta vừa nghe thì ngồi ăn xin bên vệ đường ở Giêricô để kiếm sống. Chắc anh nghĩ hôm nay sẽ là một ngày như mọi ngày. Anh sống nhờ lòng tốt của khách hành hương lên đền thờ Giêrusalem qua ngả Giêricô.

Top